Theo cuốn “Kỉ luật tích cực trong lớp học” (tác giả: Jane Nelsen, Lynn Lott, H.Stephen Glenn), trẻ cần được KHÍCH LỆ để phát triển các Nhận thức và kĩ năng quan trọng dưới đây, giúp trẻ có thể thành công trong học tập và cuộc sống:
3 Nhận thức quan trọng về bản thân:
1. Tôi có khả năng
2. Tôi có ích và tôi thật sự cần thiết
3. Tôi dùng năng lực bản thân để đưa ra quyết định có những ảnh hưởng tích cực đến bản thân và cộng đồng quanh tôi.
4 kĩ năng quan trọng:
1. Tôi có kỉ luật và tự kiểm soát được bản thân
2. Tôi có thể làm việc với người khác một cách tôn trọng
3. Tôi hiểu hành vi của mình ảnh hưởng đến người khác
4. Tôi có thể phát triển trí tuệ và kĩ năng đánh giá của mình qua việc luyện tập hàng ngày.
Trong bài này, chúng mình lấy một số ví dụ cho cái đầu tiên nhé - TÔI CÓ KHẢ NĂNG!!!
Để phát triển niềm tin về năng lực cá nhân của mình, trẻ cần một MÔI TRƯỜNG an toàn mà chúng có thể khám phá những HỆ QUẢ từ các LỰA CHỌN và HÀNH VI của mình mà không bị đánh giá là Thành công hay Thất bại – không có sự đổ lỗi, xấu hổ hay đau đớn - Kỉ luật tích cực trong lớp học.
Bạn hãy thử cho các ví dụ về việc đó nhé!
Dưới đây là một vài trường hợp mình đã thực hiện với bạn Cún (năm nay học lớp 9 rồi):
Khi con xin phép làm một việc gì đó mà bố mẹ đánh giá là không ảnh hưởng đến tính mạng của con, không vi phạm pháp luật, không ảnh hưởng đến người khác (thân thể, đồ vật…) thì đều CHO PHÉP con được làm và được nhận lãnh các kết quả (có thể đưa ra một số “giới hạn chịu đựng” của bố mẹ nếu thấy cần thiết và con chấp nhận được). Kết quả đó dù là gì cũng sẽ không can thiệp, xuýt xoa đau xót hay “dạy bảo” thêm; để con tự đúc kết, tự điều chỉnh cho phù hợp với tình huống của con.
Ví dụ 1: Đầu năm mua cho con đồng phục mới, nhưng con nghịch ngợm bôi màu lên toàn bộ áo; hoặc con muốn kiểm tra độ sắc của kéo nên đã … cắt thử một lỗ ở ống quần xem có thủng không (còn cả ngồi trong lớp ngứa tay nên dùng bút để chọc vào ống quần nữa…). Quần thủng thật, áo bị dính màu không giặt hết được (con tự giặt), thì con cũng cứ vui lòng mặc quần thủng, áo dính màu đi học cho cả năm học đó chứ bố mẹ cũng không mua đồ mới (đã giao hẹn từ đầu). Nếu con không chịu được thì tự bỏ tiền tiết kiệm ra mà mua lấy hoặc lên mạng search xem có cách nào “khắc phục hậu quả” tốt nhất hay không. Mình tuyệt đối không “tự vơ vào” và cũng chẳng thấy “xấu hổ” vì rằng: con ăn mặc luộm thuộm thế kia, không biết bố mẹ nó như nào! Mình cũng không chê con trông kinh quá, luộm thuộm quá… Mà 1 – 2 năm trước, bạn Cún nhà mình thì vẫn cứ vui vẻ mặc các thứ ấy đi học, chàng ấy chưa “thấy sao sao” thì mình cũng chẳng thấy sao cả! Còn giờ lớp 9 rồi, tự muốn có “hình ảnh” hơn trong mắt mọi người nên giờ bắt đầu để ý, ăn mặc chỉn chu hơn hẳn rồi. Mẹ thì chỉ xuýt xoa khen thật là con trông “ra gì đấy” và trêu đểu là “có em nào rồi phải không?”.
Ví dụ 2: Con không thích bố kìm kẹp, vừa đi đón vừa hay mắng nên đề nghị mẹ đi đón con thay vì bố đón. Mình thẳng thắn nói với con rằng mẹ không thích làm việc đó, và mẹ cũng có việc khác cần làm; và việc đưa đón các con đi học đã được bố mẹ phân công nhau rồi. Nếu con không muốn bố đón, con hãy nghĩ cách khác. Sau đó, con đề nghị được tự đi xe đạp đến trường (nhà cách trường 12km) trong đúng những hôm rét lạnh tăng cường như thế này. Mình và bố bạn ấy đã họp lại với bạn, đưa ra yêu cầu về độ an toàn lúc đi đường, đảm bảo về việc mặc đủ ấm rồi … để tự bạn ấy đi xe đến trường.
Ngày đầu tiên, chàng ta háo hức dậy từ 5h sáng, 5h20 đã ra khỏi nhà và đạp 1 mạch đến trường lúc 6h20. Chàng ta đeo 1 cái balo rất nặng (vì bình thường bố đón bằng ô tô hoặc xe máy nên có phải đeo đâu, mẹ bảo con giảm bớt trọng lượng đi từ lâu rồi nhưng không nghe). Tối hôm đó về mình thấy cậu chàng tự lôi ba lô ra rồi sắp xếp sao cho có thể mang đủ mọi thứ mình cần nhưng lại gọn nhẹ nhất!
Mấy hôm nay, chàng ta đã điều chỉnh việc ra khỏi nhà lúc 5h45 thay vì 5h20. Trời vẫn rét lắm, nhưng bạn ấy vẫn chịu được và thích thế thì…kệ chứ sao giờ,kakaka. Nó làm mình nhớ đến chính mình ngày xưa cũng đạp xe từ đầu này đến đầu kia thành phố để …đưa cô giáo về nhà! Và lúc ấy, mình tự thấy bản thân CÓ NHIỀU KHẢ NĂNG lắm ý:))
Còn rất nhiều chuyện khác nữa, nhưng thôi tạm thế đã. Các bạn đưa các ví dụ của các bạn nữa nhé, để chúng mình cùng nhắc nhở nhau nào!!!
Comments